Feeds:
Bài viết
Bình luận

tuongdai

Mẹ tôi không phải là bà mẹ anh hùng
Nên mẹ chẳng được làm tượng đá
Dù đời mẹ cũng đủ nhiều vất vả
Cho những đứa con khôn lớn thành người

Mẹ chỉ như bao người mẹ khác trên đời
Trái tim mẹ chưa bao giờ hóa đá
Nhưng lòng mẹ đã hóa thành biển cả
Chan chứa yêu thương, sâu thẳm muôn trùng

Mẹ đâu cần làm bà mẹ anh hùng
Những lời ngợi ca, tung hô giả dối
Của những kẻ mưu mô, cơ hội
Có nghĩa gì chút danh vọng phù du

Mẹ vẫn muôn đời là người mẹ Việt Nam
Ngẩng cao đầu khinh miệt lũ gian tham
Mượn danh mẹ để mưu cầu địa vị
Núp bóng mẹ làm những trò ma quỉ

Thân mẹ đã hao mòn bởi gió sương
Dáng mẹ gầy như dáng của quê hương
Vẫn tha thiết từng lời ru của mẹ
Đất nước yên bình sao vẫn mãi đau thương?

Dũng Trịnh

3.2015

Ánh Sao Biển

ẢnhAnh yêu những trang thơ em
Nhưng anh chẳng yêu em
Vì anh biết em ở xa tầm với
Và anh không phải người em mong đợi

Đêm anh vẫn nghe tiếng sóng
Vang vọng từ miền biển xa
Nơi có những con phố em vẫn thường qua
Và những cơn gió hiền hoà mơn man bãi cát
Em có nghe trong lời sóng hát
Tiếng rì rầm, tha thiết, dịu êm
Đọc tiếp »

TLXuân Dũng

Bài thơ “Ông đồ” của Vũ Đình Liên là một trong những kiệt tác của thi ca Việt Nam, ra đời trong nửa đầu thế kỷ 20. Bài thơ mang một âm hưởng man mác buồn, là nỗi hoài niệm của tác giả về một nền “Nho học” đã bước vào thời kỳ suy tàn để nhường chỗ cho “Tây học”, mà nhân vật tiêu biểu của nên Nho học đó chính là “ông đồ”:

ÔNG ĐỒ

Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy ông đồ già
Bày mực tàu, giấy đỏ
Bên phố đông người qua.

Bao nhiêu người thuê viết
Tấm tắc ngợi khen tài
Hoa tay thảo những nét
Như phượng múa, rồng bay.

Nhưng mỗi năm, mỗi vắng
Người thuê viết nay đâủ
Giấy đỏ buồn không thắm
Mực đọng trong nghiên sầu.

Ông đồ vẫn ngồi đấy
Qua đường không ai hay
Lá vàng rơi trên giấy
Ngoài trời mưa bụi bay.

Năm nay đào lại nở
Không thấy ông đồ xưa
Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ?

Cũng tương tự như  sự suy tàn của nền Nho học năm xưa, nay sang đầu thế kỷ 21, chúng ta lại chứng kiến sự suy tàn của nền “Mác-Lê học”, còn gọi là học thuyết Mác-Lê hay chủ nghĩa Mác-Lê, mà một trong những môn đồ ít ỏi còn sót lại của nó là “ông tổng” .Bài thơ “Ông tổng” của tác giả Mjttomo ra đời trong hoàn cảnh đó, tuy là một bài thơ “nhái” theo bài “Ông đồ” ở trên, nhưng cũng có nhiều ý tưởng và hình ảnh thú vị.

Đọc tiếp »

Tháng tư buồn

images1Những ngày tháng tư
Triệu người vui
Và triệu người buồn
Tôi trong số triệu người buồn
Có người bạn thân thương
Đã qua đời
Giữa một ngày tháng tư u ám
Để tôi phải giấu vội nỗi buồn
trong làn mây xám…

Ôi những ngày tháng tư, tháng tư
Mùa hạ cũng đã về
Hoa phượng đỏ, màu cờ cũng đỏ
Mà nỗi buồn còn vấn vương đây đó
Và trong ánh mắt  người vẫn đọng những suy tư?

Tôi đứng lẻ loi bên những người vui
Chào đón ngày đất nước tôi “thống nhất”
Cố quên đi một người đã mất
Muốn tươi cười
Mà sao nước mắt cứ rơi…

26.4.2013
XD

Tim đá

Chẳng còn mãi với thời gian
Những tượng đá lần lượt vỡ tan
Khi con người thức tỉnh và đứng lên
Là lúc những tượng thần đổ xuống
Anh tìm trong những mảnh vỡ
Chẳng hề thấy một trái tim
Dẫu chỉ là trái tim bằng đá

Em trong giấc mơ anh
Hiện ra bằng xương bằng thịt
Không phải tượng đá vô hồn
Nhưng trái tim em từ lúc nào hóa đá
Với ánh mắt nhìn anh xa lạ

Đọc tiếp »

Hạnh phúc tôi tìm


Hạnh phúc tôi tìm là những câu thơ
Hạnh phúc tôi tìm trong những giấc mơ
Dẫu biết thơ chẳng bao giờ có thật
Và những giấc mơ rồi sẽ tan đi mất

Em đã cho tôi một chút thương yêu
Một chút nhớ nhung thôi thế cũng đủ nhiều
Rồi em lại quay đi vội vã
Bỏ tôi chơi vơi giữa cơn mưa chiều hạ

Đọc tiếp »

Anh muốn thắp lại ngọn lửa trong tim em
Làm sống lại người đàn bà trong thân xác em
Nàng Eva
Của ngàn năm trước
Thuở hồng hoang
Anh sẽ là chàng Adam
Sống lại hình hài từ bụi đất
Con rắn ngày xưa giờ đã đi mất
Không còn sợ bị nó cám dỗ nữa đâu
Nên chúng mình cứ sống ngây thơ
Thánh thiện, dại khờ
Đọc tiếp »

Thế gian này rồi sẽ qua đi
Sẽ chẳng còn lại gì
“Chỉ còn lại ba điều
Đức tin, hy vọng, và tình yêu
Nhưng điều lớn lao hơn hết
Là Tình Yêu”  (1)
Vậy bạn ơi
Còn đợi chờ gì nữa
Hãy yêu đi
Ngay từ chính bây giờ
Đừng e ngại, nghi ngờ
Để có được
Điều lớn lao nhất
Xin hãy thương yêu
Hãy cho đi, cho đi thật nhiều
Mà không cần nhận lại
Đọc tiếp »

“Tôi yêu nhất, quý nhất
Là sự trung thực
Ghét nhất, giận nhất
Là sự giả dối”
Mà sao nghe trong lời anh nói
Có cái gì đó không thật!
Có lẽ vì lòng người đã mất
Niềm tin.

Khi uy quyền  trong tay kẻ cường bạo
Tôn thờ thứ chủ nghĩa vô đạo
Bóp nghẹt tự do
Che mờ lẽ thật
Thì sự dối trá ắt sẽ lên ngôi
Và đạo lý suy đồi.

Người ghét sự giả dối
Sao làm kẻ lừa phỉnh
Thích nghe những lời xu nịnh
Của một lũ gian thần
Hại nước hại dân
Sống cuộc đời hai mặt
Chỉ biết nói một nửa sự thật
Còn nửa kia
Giấu kín ở tim đen
Cam tâm một kiếp sống hèn
Để đổi lấy lợi quyền, danh vọng.

Đọc tiếp »

Bờ và Biển

Anh muốn em là bờ còn anh là biển
Để tình anh như con sóng dâng trào
Vỗ vào bờ từng nhịp lúc yêu nhau
Cứ vỗ mãi muôn đời không mỏi mệt

Bờ yêu biển một tình yêu thắm thiết
Biển yêu bờ tình yêu lớn bao la
Đã ngàn năm bờ, biển vẫn không già
Vì yêu mãi đêm ngày không dứt được

Biển lớn quá chẳng bao giờ hết nước
Một bờ em không đủ để anh yêu
Dẫu yêu em tha thiết đến bao nhiêu
Thì anh vẫn muốn đi tìm … bờ khác!

5/2012

Xuân Dũng

Tình Yêu Gõ Cửa

Xin em đừng nói với anh
Tình yêu trong em đã chết
Không phải đâu em
Tình yêu là muôn thuở
Nên tình yêu không chết bao giờ
Tình yêu chỉ bỏ đi
Khi lòng em lạnh giá, hững hờ
Khi tim em không còn chỗ
Anh biết khi yêu em đã cho đi
Mà chưa nhận lại được gì
Nên em dỗi hờn và oán trách
Rằng tình yêu không có thật
Đọc tiếp »

Hai ngàn năm về trước
Chúa Giêsu đã nói:
“Trước hết hãy tìm kiếm Thượng đế
thì sẽ có được mọi điều mong muốn.” (1)
Và Ngài cũng nói:
“Sự thật sẽ làm cho
các người được Tự do.” (2)

Đó là Lời Chúa!

Hai ngàn năm đã trôi qua
Có một nước cộng hòa
Đã giành được độc lập
Và được gọi là đất nước tự do
Nhân dân sống ấm no
Và rất là hạnh phúc
Từng bước, từng bước tiến lên
Theo một chủ nghĩa rất vinh quang
Nghe nói có thể xây được Thiên đàng
Ở ngay trên trần thế
Nên chẳng cần có Thượng đế
Mà vẫn vào được Thiên đàng
Và chẳng cần có Sự thật
Mà vẫn được Tự do.

5/2012

Xuân Dũng

(1) Phúc âm Matthew 6:33, Luca 12:31
(2) Phúc âm John 8:32, câu này còn có bản dịch là “sự thật sẽ giải phóng các ngươi”, bản tiếng Anh là “the truth will make you free.”